Do núi cao, vách dựng đứng, đường mòn nhiều dốc hiểm trở nên bạn sẽ mất khoảng 3 tiếng để leo lên núi và hơn một tiếng để xuống.
Đỉnh núi là một thung lũng tuyệt đẹp dựa lưng vào ba quả đồi nhỏ với 4 khe suối chảy xuôi gồm khe Lim, khe Hóc, khe Hung và khe nước Đỏ. Nhiệt độ ở đây luôn thấp hơn dưới chân núi 5 – 7 độ C và độ ẩm cao nên có nhiều loài địa lan, phong lan và dương xỉ phát triển. Sim và cây chổi là hai loài mọc phổ biến. Người dân hàng ngày vẫn leo lên đỉnh để cắt cây chổi về bán. Đến mùa sim chín, bạn có thể làm một bữa no nê quanh vài bụi sim trĩu trái.
Xưa nơi đây có rất nhiều thông nên mới có tên là Am Thông hay Tùng Sơn. Do chiến tranh và con người khai thác nên chỉ còn lại 2 gốc thông già cheo leo trên mỏm đá.
Mỏm đá có hình đầu người như đang đau đáu về miền vô định nào đó tận trời xanh.
Tấm bia ghi bài thơ ca ngợi thắng cảnh này có từ thời vua Thành Thái và nấm mồ được cho là của Tùng Sơn tiên nhân.
Đây từng là nơi ẩn cư tu luyện của các danh sĩ, ẩn sĩ với nhiều di tích và giai thoại liêu trai. Hiện nay có một am nhỏ thờ Phật, tượng Quán Thế Âm Bồ Tát.
Bạn có thể cắm lều trại bên ngoài và qua đêm ở đây.
Chốn bồng lai này là nơi bạn có thể đón những tia nắng đầu tiên của bình minh và ánh tà dương muộn hạ dần sau núi đồi. Những đêm trăng tròn vằng vặc, với ai thích thiền và tâm linh thì qua đêm nơi này rất tuyệt. Sau tiếng ầm ì của gió, róc rách của suối và du dương của côn trùng, chỉ còn lại tiếng nhịp nhàng của hơi thở và tiếng lòng rơi vào thinh không.
Có nhiều “kỳ hoa dị thảo” nhưng lạ nhất vẫn là loài hoa đỏ rực một mảng rừng với nụ, cánh, đài và nhụy giống phượng vĩ, lá giống móng bò và mọc thành bụi cao ngang người mà người dân ở đây gọi là hoa máu rừng.